Sưu tầm

Được sự đồng ý của gia đình, phóng viên lại tìm về Củ Chi để gặp gia đình Jenny Phương. Tại đây, chúng tôi đã gặp Jenny Phương và nghe cô trải lòng về những ngày khó khăn nhất trong cuộc đời. Những giọt nước mắt muộn màng đã chảy trên khuôn mặt của một cô gái 19 tuổi.

Trong chính ngôi nhà của mình, Jenny Phương (trong bài chúng tôi gọi bằng nghệ danh của cô gái này - pv) cúi gầm mặt, hai mắt sưng mọng vì khóc nhiều và trên tay ôm chặt con gấu bông. Phương ít nói hẳn từ khi... tên của mình tràn ngập trên báo. Thấy con gái lầm lì ít nói, chị T (mẹ Phương) động viên: "Có gì chị cứ hỏi cháu đi, mấy ngày hôm nay về nhà cháu cũng không nói gì, chỉ khóc thôi".

Phải rất lâu sau đó, Phương mới cất ra tiếng nói nhỏ bé: "Chị hỏi đi, em sẽ trả lời, chứ em không biết nói gì lúc này cả”. Nói xong, Phương lại cúi gầm mặt, thỉnh thoảng hai hàng nước mắt lã chã rơi xuống. 

Jenny Phương kể: Em học kém lắm chị, nên đã bỏ học sớm, nhưng khi xem ti vi, trên phim ảnh thấy nghề người mẫu được đi chụp hình ở khắp nơi, cuộc sống của các người mẫu thật đẹp nên em cũng ước mơ được đi làm người mẫu. Em không nghĩ nghề này lại khắc nghiệt và khó khăn đến vậy.

jennyphuong

 Jenny Phương

Sau khi học xong ở trung tâm, vì không đủ chiều cao nên - dù được gọi là người mẫu nhưng Jenny Phương không được lên sàn diễn. Cô bộc bạch: “Em không đủ chiều cao nên không được lên sàn diễn đâu chị ạ! Em chỉ được đi chụp hình thôi. Nếu chụp một bộ ảnh lớn thì nhận được khoảng 1 triệu đồng, còn nếu nhỏ thì chỉ mấy trăm ngàn thôi. Em là người mẫu ảnh tự do nên không phải lúc nào cũng có sô đi chụp. Có lúc mỗi tuần được đi một lần, nhưng cũng có lúc cả tháng mới có một người mời đi chụp". 

"Vì cuộc sống khó khăn, em đi làm thêm cho một quán rượu, thu nhập cũng chủ yếu ở đó! Em muốn sớm kiếm tiền trang trải cuộc sống chứ không thể mãi phụ thuộc vào bố mẹ được. Lần đầu tiên đi làm thêm cho quán rượu, khách “bo” tiền em không dám nhận. Thấy thế, các chị làm cùng mới bảo tiền đó cho em, sao em không nhận, em mới biết mình được nhận khoản tiền khách cho.

Sau lần đó, em có ngồi trò chuyện với một ông tây và được họ “bo” 100USD, lần đầu tiên mình được người ta cho mình một khoản tiền lớn như thế. Sung sướng lắm chị ạ và em đã mang số tiền đó gửi cho bà chủ nhà (nơi ở trọ) thì bị đổi mất tờ 100 USD của rồi đưa cho em một tờ tiền giấy. Lúc đó, em cũng bảo với bà là tờ tiền của cháu có in năm 2003 và có nếp gấp ở góc, thì bà nói mày đưa tao tờ nào, tao trả lại tờ đó, chứ tao có tờ nào đâu, mày không ở thì đi tìm chỗ khác. Chắc bà nghĩ em đang còn nhỏ nên không biết được tiền thật hay giả... Thế rồi em vẫn đi làm thêm cho đến khi bị bắt chị à", Jenny Phương tiếp dòng cảm xúc.

Giữa buổi nói chuyện của phóng viên và Jenny Phương, như sợ con gái buồn khi nhắc đến nỗi đau vừa qua, chị T lại vỗ về: "Con hãy làm lại cuộc đời, ngày trước mỗi lần thấy con được lên hình, lên báo, mẹ tự hào về con bao nhiêu thì bây giờ nhìn những hình ảnh mẹ đau xót bấy nhiêu”.

Nói rồi, chị T quay sang phóng viên: "Tôi biết, con tôi bây giờ đang phải chịu sự ghẻ lạnh của xã hội, nhưng hơn ai hết, tôi biết cháu đang rất cần vòng tay của bố mẹ cô à! Làm cha mẹ thấy con mình dứt ruột đẻ ra đi lầm đường lạc lối đau xót lắm nhưng ai có thể dứt bỏ máu mủ của mình được? Khi xã hội căm ghét cháu, miệt thị cháu, cha mẹ lại phải dang rộng ra để bảo vệ cho con".

Thấy Phương lại im lặng, một lát chị T nói con gái có gì thì cứ chia sẻ với phóng viên, đừng sợ. Rồi chị T cho biết ngày Jenny Phương về nhà ôm chị khóc và bảo rằng mẹ ơi con xin lỗi, con đã làm đau lòng bố mẹ. "Nghĩ xót xa quá chị ơi", chị T nói.

Nhờ có sự động viên của mẹ, Jenny Phương tiếp tục mở lòng với phóng viên: "Giờ đây, em không nghĩ mình lại đi vào con đường như vậy. Em ân hận lắm, em đã làm khổ ba me. Khi được thả, em có về nhà nhưng sợ mẹ biết nên lại đi lên thành phố và giam mình trong phòng 3 ngày vì sợ sẽ có người nhận ra. Em thèm có một người bạn để tâm sự nhưng không ai nhắn tin cho em cả, chỉ có một chị bên nước ngoài, biết được sự việc nên đã  nhắn tin về bảo em đừng lo, nếu không chịu được thì có thể sang bên ấy một thời gian. Có lúc em chỉ muốn nhảy lầu tự tử, em chỉ nghĩ nếu chết đi ba mẹ em sẽ không bị liên lụy nữa. Bây giờ, bước chân ra đường, em chỉ sợ người ta nhìn vào mặt em và nói thế này thế khác nên chỉ muốn ở trong phòng thôi.” 

Tâm sự về chuyện mạo danh người khác để lừa phóng viên, Jenny Phương thật thà tâm sự: "Lỗi là ở em, lúc bị bắt em đã không nghĩ được gì nhiều. Trước đó, bố lại báo tin đang về Thanh Hóa dự một đám tang nên khi có anh nhà báo gọi điện muốn gặp, em đã mặc cảm không giám đối diện và bảo đang trên đường về quê. Còn chuyện có một người cũng trùng tên Jenny Phương với em là sự thật đó chị, vì trước khi làm mẫu, em được một chị gọi điện đến hỏi, bạn cũng là Jenny Phương à. Nên sau khi bị bắt em đã…nói dối như vậy." 

Hỏi Jenny Phương về dự định sau này của cô, liệu có muốn làm người mẫu nữa không, Phương lí nhí trả lời: "Có chị ạ! Nhưng em biết mọi người sẽ không ai chấp nhận em nữa. Mong mọi người hãy tha thứ và bỏ qua cho lỗi lầm của em".

Theo GDVN

>> Vụ người mẫu bán dâm: Châm ngòi quả bom nổ chậm trong showbiz
>> Showbiz Việt nín thở chờ Hoa hậu bán dâm khai báo
>> Ca sĩ Vy Oanh: Lên xe 7 tỷ đi tìm danh dự
>> Ca sĩ Khởi My: 5 năm cho một cuộc đổi đời
>> Ca sỹ Vũ Khanh: Người sung sướng trong cô độc